Tôi luôn dành sự tôn trọng đặc biệt cho cộng đồng speedrunning, một phân nhánh trong thế giới game nơi các game thủ không ngừng tìm cách phá vỡ giới hạn, vượt qua ý đồ của nhà phát triển và hoàn thành trò chơi nhanh nhất có thể. Tuy nhiên, dù là một fan cứng, tôi chưa bao giờ cảm thấy mình đủ khả năng để tham gia với tư cách là một người chơi thực thụ. Speedrunning đòi hỏi sự am hiểu tường tận mọi khía cạnh của game và khả năng thực hiện gần như hoàn hảo mọi cơ chế, mọi đường tắt trong quá trình chơi. Đó là một cơn ác mộng về mặt logistics, và chính vì lẽ đó, những tựa game như JETRUNNER càng trở nên đáng giá.
JETRUNNER ngay lập tức gợi cho tôi nhớ về Neon White, một siêu phẩm indie hàng đầu, với khả năng cho phép người chơi “speedrun speedrunning”, mang lại cảm giác làm chủ chuyển động ngay từ đầu. Tuy nhiên, đây không chỉ là một bản sao của Neon White; JETRUNNER kể một câu chuyện độc đáo, sở hữu những cơ chế riêng thú vị và lấy cảm hứng từ nhiều khía cạnh khác của thể loại FPS. Đủ rồi, đã đến lúc tăng tốc, vậy nên hãy theo kịp nhịp độ khi chúng ta cùng phân tích sâu bài đánh giá JETRUNNER này.
I. Cốt Truyện – Nền Tảng Đơn Giản Cho Tốc Độ
Ngược lại với phong cách tốc độ mà game theo đuổi, tôi sẽ bắt đầu chậm rãi với những khía cạnh tầm trung hơn của tựa game speedrunner này như một màn khởi động nhẹ. Sau đó, khi đã sẵn sàng, chúng ta sẽ bứt tốc.
Dù có vai trò nhất định, tôi không có nhiều điều để nói về cốt truyện của JETRUNNER. Tuy nhiên, việc có một câu chuyện trong một tựa game tập trung vào platforming chính xác như thế này đã là một điểm cộng đáng hoan nghênh. Người chơi sẽ hóa thân thành Nina, một cô gái trẻ đầy nghị lực đến từ khu phố New York, với khao khát trở thành một Jetrunner được công nhận toàn cầu. Để đạt được điều này, cô bắt đầu luyện tập trên các đường đua tạm bợ trong hệ thống cống ngầm của Big Apple. Chẳng bao lâu sau, bạn sẽ được cạnh tranh trên những đấu trường lớn nhất, với những màn trình diễn được bình luận đầy châm biếm bởi Mick Acaster nổi tiếng thế giới.
Không làm mất đi sự long trọng của câu chuyện, nó thực chất là một chuỗi bình luận tiến triển theo từng màn chơi mới, kết thúc mỗi chương lớn bằng một đoạn phim tĩnh. Nó mang lại một chút màu sắc cho hành động, nhưng chưa thực sự tạo được sự cộng hưởng sâu sắc với người chơi.
Nhân vật Nina trong JETRUNNER với trang phục jet-running đặc trưng, sẵn sàng cho cuộc đua tốc độ tại New York.
Nhận định này có vẻ hơi khắc nghiệt, bởi lẽ cốt truyện trong một tựa game như thế này luôn xếp sau lối chơi. Tuy nhiên, như chúng ta đã thấy từ các tựa game như Rollerdrome cũng theo mô típ “đấu thủ l underdog” tương tự, một chút đầu tư có thể tạo ra sự khác biệt lớn.
Thế nhưng, như tôi thường nói, khi chơi một tựa game platformer, tất cả những gì bạn cần là một lượng vừa đủ cốt truyện và xây dựng thế giới để có động lực đơn giản để di chuyển từ điểm A đến điểm B. Và JETRUNNER đã làm được điều đó và hơn thế nữa. Vì vậy, dù không đạt đến mức độ phát triển nhân vật và sự dí dỏm như Neon White, chúng ta cũng không thể phàn nàn quá nhiều.
Cảnh cháy nổ đầy kịch tính trong JETRUNNER, thể hiện yếu tố hành động và tốc độ của game.
II. Đồ Họa Cel-Shade – Khi Tốc Độ Gặp Nghệ Thuật
Sau màn khởi động đó, chúng ta sẽ tăng tốc khi đề cập đến phong cách nghệ thuật bắt mắt của tựa game này, một sự pha trộn hoàn hảo giữa pop-art cel-shaded và các cảnh hành động theo phong cách truyện tranh.
Một điều mà một tựa game với nhịp độ điên cuồng như vậy cần làm là đảm bảo tất cả các yếu tố quan trọng giúp bạn điều hướng màn chơi đều dễ dàng nhận biết. Đó có lẽ là lý do tại sao Neon White, trái ngược, lại chọn thiết kế màn chơi rực rỡ, mang hơi hướng thiên đường. Điều này càng làm tăng thêm sự ấn tượng khi JETRUNNER vẫn có thể cung cấp một loạt địa điểm đa dạng, sống động để chạy, đồng thời cung cấp đủ các yếu tố được báo hiệu rõ ràng, giúp lối chơi phản ứng nhanh, tốc độ cao trở nên tự nhiên và thỏa mãn.
Vào vai một cô gái Jet-Running đầy mạnh mẽ, kết hợp với phong cách nghệ thuật rực rỡ này, khiến tôi cảm thấy như mình đang bước vào một bộ phim hoạt hình của Disney Channel cuối những năm 2000, như Kim Possible, khi tôi lướt quanh bản đồ, thực hiện những pha nhào lộn và di chuyển khó khăn một cách dễ dàng. Tôi phải nói rằng nhạc nền khá dễ quên, một điều đáng tiếc trong một tựa game mà bạn sẽ chơi đi chơi lại nhiều lần để cố gắng đạt được thời gian tốt nhất. Nhưng nhìn chung, đây là một tựa game được trình bày đẹp mắt, và hình ảnh kết hợp rất tốt với lối chơi tốc độ cao.
Cảnh gameplay JETRUNNER với phong cách đồ họa cel-shaded nổi bật, nhân vật di chuyển nhanh trong môi trường phức tạp.
III. Lối Chơi – Sức Mạnh Của Parkour FPS
Được rồi, giờ là lúc chúng ta bứt tốc thực sự, vì lối chơi là nơi JETRUNNER thực sự tỏa sáng, cho phép bạn cảm thấy mình như một thần đồng parkour ngay từ khi bắt đầu màn chơi đầu tiên.
Rõ ràng, game đã mượn nhiều khía cạnh từ Neon White, khi thiết kế màn chơi, các mục tiêu bắt buộc phải đạt được và sự kết hợp giữa FPS và platforming đều rất phù hợp với siêu phẩm của Ben Esposito. Tuy nhiên, JETRUNNER cũng lấy cảm hứng từ tựa game FPS kinh điển Titanfall, cho phép người chơi chạy trên tường (wall-run) trên hầu hết mọi bề mặt để thay đổi hướng, duy trì đà và chuỗi các hành động một cách liền mạch, giúp rút ngắn những giây quan trọng khỏi thời gian cuối cùng của họ.
Chạy với tốc độ cao, tăng tốc (boosting), trượt (sliding) và chạy tường (wall-running) là những nguyên tắc cốt lõi của lối chơi cần được nắm vững trong các màn chơi đầu. Nhưng chẳng bao lâu sau, trò chơi sẽ cung cấp cho bạn vô số công cụ mới để trải nghiệm, như móc kéo (grapple hooks), tia đóng băng (freeze rays), chất nổ (explosives) và nhiều hơn nữa. Tôi phải khen ngợi cách hành động được điều tiết tốt như thế nào, bởi vì mặc dù game chỉ kéo dài sáu chương ngắn ngủi, mỗi chương đều chứa đựng một vài cơ chế thay đổi cuộc chơi, nâng tầm lối chơi, giữ cho mọi thứ luôn mới mẻ và tăng thêm sự phức tạp cho màn chạy của bạn.
Điều này có nghĩa là, đến cuối cùng, game sẽ đòi hỏi rất nhiều từ bạn. Nhưng vì bạn sẽ phát triển kỹ năng qua mỗi màn chơi mới, bạn sẽ không bao giờ cảm thấy quá tải hoặc vượt quá khả năng của mình. Thay vào đó, việc ngày càng giỏi hơn và tận hưởng sự hài lòng sâu sắc khi hoàn thiện mỗi đường đua mới là trải nghiệm chính.
Không phải mọi thứ đều màu hồng; đôi khi, một số cơ chế không hoạt động nhất quán, và có những lúc nhân vật của tôi va chạm với các vật trang trí trên đường đua khiến màn chạy bị dừng lại. Nhưng vì mỗi màn chạy đều rất ngắn và bạn có thể khởi động lại chỉ trong vài giây, nên không bao giờ có đủ thời gian để cảm thấy thất vọng. Tóm lại, JETRUNNER có một vài lỗi nhỏ cần khắc phục, nhưng nhìn chung, đây là một tựa game cho phép người chơi đạt đến trạng thái “flow” hoàn toàn và mang lại sự thỏa mãn, bổ ích và mượt mà như bất kỳ tựa game dựa trên parkour nào khác trên thị trường.
IV. Thử Thách – Ranh Giới Giữa Tốc Độ Và Độ Khó
Tôi thấy khó để phê bình tựa game này, vì nó thành công trong việc mang lại trải nghiệm tốc độ cao, mượt mà và đầy hành động như đã hứa hẹn. Tuy nhiên, vấn đề của tôi là nó có lẽ đã làm điều này quá tốt, hiếm khi đẩy người chơi đến giới hạn khả năng của họ.
Niềm vui của những tựa game như Neon White khi chuyển từ màn chơi này sang màn chơi khác là cảm giác khám phá đường đua, tìm ra những sắc thái tinh tế của từng cấp độ, và sau đó tìm ra cách tối ưu để thực hiện nhằm đạt được thời gian tốt nhất. Điều mà tôi đơn giản là không cảm thấy cần phải làm trong JETRUNNER.
Tôi không tự nhận mình là một “pro-player” trong thể loại game này, nhưng ngoài một vài đường đua, tôi đã giành được huy chương vàng ngay trong lần chạy đầu tiên mà không cần xem trước đường đua. Điều này lý tưởng cho những người chơi thông thường, vì nó phục vụ những ai chỉ muốn hoàn thành game và không quá quan tâm đến việc xếp hạng trên bảng xếp hạng toàn cầu. Nhưng tôi thấy những chiến thắng này hơi trống rỗng, vì tôi cảm thấy mình không thực sự phải nỗ lực để đạt được chúng.
Một số huy chương Platinum khó đạt được hơn và yêu cầu người chơi phải tìm ra một số đường tắt và sử dụng các cơ chế mới được giới thiệu theo những cách độc đáo. Nhưng ngay cả những đường tắt và thủ thuật này cũng có vẻ quá rõ ràng và dễ đoán. Một điều tôi sẽ bổ sung là cần một mức độ kỹ năng và sự tinh ý thực sự cao để tìm ra các đồng tiền ẩn xuyên suốt mỗi cấp độ, và các đường đua thưởng là một sự bùng nổ thực sự. Tuy nhiên, tôi chỉ ước rằng họ sẽ nâng mức độ khó lên một chút để tận dụng tối đa từng cấp độ hiện có, đặc biệt khi số lượng cấp độ không nhiều.
V. Nhận Định Cuối Cùng
JETRUNNER kiêu hãnh đặt mục tiêu trở thành sự kết hợp đáng giá của lối chơi parkour FPS từ Neon White, Ghostrunner và Titanfall, và bất chấp mọi khó khăn, tựa game indie đầy nghị lực này đã thành công rực rỡ. Mặc dù câu chuyện hơi nhạt nhẽo và dễ quên, nhưng đồ họa cel-shaded tuyệt đẹp cùng lối chơi mượt mà, linh hoạt đã bù đắp hơn thế nữa, cho phép người chơi đắm chìm vào trạng thái “flow” và thực hiện những pha kỹ năng nhào lộn vượt ngoài sức tưởng tượng. Những điểm hạn chế chính của game là một số cơ chế có thể cần những điều chỉnh nhỏ để tránh người chơi mất đi những phần nhỏ của giây vào thời gian của họ mà không phải do lỗi của họ, và game không đủ khó hoặc đủ sâu để khai thác tối đa số lượng màn chơi hạn chế. Nhưng nhìn chung, nếu bạn đang tìm kiếm một tựa game parkour FPS mới, bạn sẽ khó tìm thấy một lựa chọn nào tốt hơn JETRUNNER.
Đánh giá: 7.5 / 10
JETRUNNER
Đánh giá trên PC
Thể loại: FPS
Nền tảng: PC
Nhà phát triển: Riddlebit Software
Nhà phát hành: Curveball Games
Ưu điểm & Nhược điểm:
Ưu điểm:
- Lối chơi FPS parkour nhanh, mượt mà.
- Liên tục bổ sung độ phức tạp qua các cơ chế mới.
- Phong cách nghệ thuật cel-shaded đẹp mắt.
Nhược điểm:
- Cốt truyện dễ quên.
- Thời gian đạt huy chương quá dễ dàng.
- Cần điều chỉnh nhỏ ở một vài cơ chế.